Giang Tông gặp tai nạn xe hơi, tất cả mọi người đều bỏ rơi cậu ấy.
Chỉ có tôi cầu xin thần mèo, hóa thành người để chăm sóc cậu.
Tôi vốn định làm thật tốt, nhưng mà—
Ngày đầu tiên, tôi ăn cơm phải thổi cho nguội hẳn, cậu ấy nói tôi điệu đà.
Ngày thứ hai, tôi không biết dùng máy nước nóng, cậu ấy bảo tôi ngốc nghếch.
Đến hôm sau, khi tôi tựa vào người cậu ấy ngủ, đột nhiên tai và đuôi hiện ra.
Giang Tông: ...Chẳng lẽ tôi nằm mơ sao?
Tôi vội vàng lấy tay che đuôi, chui đầu vào chăn trốn biệt.
Hãy là người bình luận đầu tiên
Nguyệt Truyện hoan nghênh các tác giả, dịch giả, nhóm dịch và các fanpage đăng truyện lên website của chúng tôi. Mọi chi tiết về nhuận bút, kiếm tiền và các thỏa thuận khác vui lòng nhắn tin trực tiếp đếnfanpage Facebook Nguyệt Truyệnhoặc email nguyettruyennet@gmail.com